Quảy Gánh Băng Đồng Ra Thế Giới (To the World) - Singapore Châu Âu Giữa Lòng Châu Á
https://syntheticbilingual.blogspot.com/2023/05/quay-ganh-bang-ong-ra-gioi-to-world.html
By Nguyễn Phi Vân
Source: Quảy Gánh Băng Đồng Ra Thế Giới - Nhà Xuất Bản Trẻ (www.Anbooks.vn)
(English below, please)
Chương 2
Singapore Châu Âu Giữa Lòng Châu Á
Nếu tính số lần làm thủ tục sân bay
trong hành trình bay nhảy của 20 năm qua, không cần nghĩ nhiều tôi cũng biết
mình dừng chân ở Singapore nhiều nhất. Có một thứ cảm giác “thở phào nhẹ nhõm” không
thể tả được mỗi khi dừng chân ở đất nước này. Mọi thứ đều dễ dàng hơn rất rất
nhiều, từ chuyện nhỏ đến chuyện lớn, từ chuyện đơn giản cho đến chuyện cực kỳ
phức tạp.
Không có mới phải cố!
Mặc dù tổng diện tích cả nước không
đến 2,3% Việt Nam hay chỉ bằng 0,04% tổng diện tích của quốc gia có diện tích lớn
nhất trên thế giới (Nga), nhưng Singapore đã làm cho ai ai cũng nhìn thấy tên
mình trên thế giới. Chín năm liền, Singapore dẫn đầu bảng xếp hạng quốc tế là
nước tạo điều kiện kinh doanh dễ dàng nhất do ngân hàng thế giới (World Bank)
bình chọn.
Nói đến cái họ “không có” thì vô số
kể, không có đất, không có nhiều dân, không có thị trường lớn, không có tài
nguyên khoáng sản … Họ cũng đã bắt đầu như nhiều người trong chúng ta, với hai
bàn tay trắng! Rồi tháng 8/2015 họ đón mừng sự kiện trọng đại SG50, 50 năm vàng
son đưa Singapore từ “không có” thành “cái gì cũng có”.
Thời những năm 90 khi mới bắt đầu
đi làm trong ngành khách sạn, cứ thấy mấy anh Singapore tôi “xách dép bỏ chạy”.
Họ nổi tiếng là dân hay phàn nàn. Ui trời! Chuyện nhỏ mà cứ phải phàn nàn. Tính
người Việt mình thì vốn xuề xòa, dễ thông cảm, nên thấy phàn nàn quá thì đâm ra
khó chịu, có lúc cũng đâm ra “ghét”.
Sau này con ếch đi ra thế giới rồi,
con ếch mới hiểu Singapore là một trong những dân tộc làm việc hiệu quả nhất. Nói
có sách mách có chứng. Theo Euromonitor, Singapore dẫn đầu châu Á và đứng thứ 5
trên thế giới về hiệu quả lao động tính bằng GDP trên đầu người đang làm việc. Thống
kê năm 2013 cho thấy con số này tại Singapore là 133.381 đô la Mỹ, cao hơn nhiều
so với nước xếp hạng thứ 2 tại châu Á là Brunei, 89.161 đô la Mỹ. Việt Nam? Dưới
5000 đô la Mỹ, nghĩa là hiệu suất lao động đầu người của mình chỉ bằng khoảng
3,75% một người Singapore. Một người siêu hiệu quả, khi phải tương tác trong một
môi trường còn chưa hiểu hết định nghĩa của chữ hiệu quả, chuyện gì sẽ xảy ra?
Không nổi cáu thì mới là chuyện lạ!
Nhân cái chuyện nổi cáu này, tôi
cũng xin “phàn nàn” một chút. Cái sự hiệu quả mà người Singapore có được là nhờ
đầu tư phát triển con người. Nhưng điều đó không đồng nghĩa với việc ngồi nghe
thầy cô ở trên bục giảng. Muốn hiệu quả là phải có kỹ năng – kỷ năng tổ chức, kỹ
năng phân tích và nghiên cứu, kỹ năng nhận định và giải quyết vấn đề, kỹ năng
quản lý thời gian, kỹ năng giao tiếp, kỹ năng làm việc nhóm, vv và vv …
Nói nghe có vẻ là hơi quá đáng.
Nhưng mỗi khi nhận một bạn sinh viên mới ra trường vào làm việc, tôi phải bắt đầu
như thế này: “trong năm đầu tiên này, chị coi như nuôi em ăn học.” Bởi nhiều em
khi bước ra đời, một mảnh kỹ năng hội nhập cũng không có. Đến chuyện sắp xếp lịch
làm việc làm sao cho hợp lý trong một ngày, làm gì trước làm gì sau cho hiệu quả
cũng lơ tơ mơ.
Sự thật thì mất lòng. Nhưng nếu
không nói thật ngày hôm nay thì còn đợi đến bao giờ nữa? Nghĩ lại chuyện mình từng
“ghét” mấy anh Singapore mà mắc cỡ. Cũng vì thiếu tầm nhìn. Cũng vì thiếu kiến
thức mới đâm ra như thế. Bởi vậy tôi khuyên các bạn trẻ nên khiêm tốn mà học hỏi.
Tập trung vào việc rèn luyện kỹ năng. Người ta nhận mình vào làm thì nên biết
ơn, vì người ta thực tế là đang nuôi mình ăn học đó.
Trở lại câu chuyện của Singapore,
khi không có gì trong tay, người ta phải làm sao nhỉ? Và Singapore đã làm gì để
biến không thành có?
Translated by Synthetic Bilingual Blog
Chapter 2
Singapore, an Europe in Asia
No need to think too much if counting
the airport check-in in the past 20 years, I know Singapore that is the
stop-over for me the most. “Breath of relief” - an indescribable feeling that I
have when arriving in this country. Everything becomes easier in small/simple
things and big/extremely complex things.
To try reaching to unavailable
things!
Although the total area of
Singapore is less than 2.3% of Vietnam or only 0.04% of Russia - a country with
the largest total area in the world, everyone knows how Singapore is. Nine
consecutive years, Singapore has topped the international rankings as the
country with the easiest business conditions voted by the World Bank.
There are a lot of things they “do
not have” such as land, people, massive market, mineral resources … They also
started with unavailable things like many of us! Then, in August, 2015, they
celebrated the big event SG50 - 50 golden years that took Singapore from
“nothing available” to “everything available”.
In the 90s, when I just started
working in the hotel, if seeing Singaporeans, I wanted to “run away” because
they are known as the people who always complain. Clara! They complain anything
even though it is just a small thing. The Vietnamese personality is easygoing,
sympathetic. Therefore, they feel uncomfortable or “hate” someone who complains
too much.
After going to the world, I (big
fish in a small pond) know that Singapore is one of the countries with the most
productivity. A picture is worth a thousand words: according to Euromonitor,
Singapore that leads Asia and ranks fifth in the world in terms of GDP per
capita employed. In 2013, statistics show that Singapore with USD 133,381.00 of
GDP, much higher than the second ranked country in Asia, Brunei, USD 89,161.00.
And Vietnam? Under USD 5,000.00, which means the labour productivity per capita
is only about 3.75% of a Singaporean. Imagine. If a person with good effectiveness
who works in the environment with ineffectiveness. What will happen? It is
strange if not getting angry.
By the way, I would also like to
“complain” a little. Through investment in human development, Singaporeans have
the good effectiveness today, which means their effectiveness not come from
passive learning at school but their skills - organization skills, analysis and
research skills, problem solving and identification skills, time management
skills, communication skills, team-work skills, etc.
It sounds like a bit excessive, but
it is true. Once I recruit a newly-graduate student, I always say “First year
at the workplace, you would be re-educated.” because they do not have any
social skills even task management skills after graduation.
Nothing stings like truth but if it
is not stated at that time, when it will be? And then, I am always shy when
thinking of I used to “hate” Singaporeans because of my darkness. Therefore, I
advise the young learning humbly by skills training and being grateful to the
recruitment who has educated them at the workplace.
Back to the story of Singapore, if
they have nothing, what they should do? And what did they do from nothing
available to everything available?
Comments
Post a Comment