Quảy Gánh Băng Đồng Ra Thế Giới (To the World) - Năng Lượng Của 50000 Người
https://syntheticbilingual.blogspot.com/2023/11/nang-luong-cua-50000-nguoi-ech-toi-co.html
By Nguyễn Phi Vân
Source: Quảy Gánh Băng Đồng Ra Thế Giới - Nhà Xuất Bản Trẻ (www.Anbooks.vn)
(English below, please)
Năng lượng của 50000 người
Ếch tôi có một mối quan hệ rất tương tư với Ý. Nó réo gọi, réo gọi. Rồi
một ngày mùa Thu se lạnh, tôi xin nghỉ phép cả một tháng trời, khăn gói chạy về
chốn đam mê. Ai trong chúng ta cũng cần có đam mê. Đam mê là năng lượng. Năng
lượng là sức mạnh. Không có năng lượng ta sẽ chẳng có gì. Đam mê, nó là cái đòn
bẩy vô hình khiến người ta bay lên, để nhìn xa hơn, rộng hơn, để nhận ra cái khả
năng vô tận trong chính bản thân mình. Hãy bắt đầu với đam mê. Bạn rồi sẽ làm
được nhiều thứ hay ho hơn là bạn nghĩ.
Nói về cái nỗi tương tư với Ý, ếch tôi ngày xưa ở Việt Nam chả biết tí
nghệ thuật gì. Có ai dạy đâu mà biết. Và cuộc sống nó cứ xô qua, đẩy lại. Rồi
thường nghe toàn những câu chuyện kiểu “hot girl bánh tráng trộn”. Nguyên gia tài
nghệ thuât của tôi cũng chỉ tưng tưng vài bản ghi ta. Sau này đi ra thế giới,
nghe người ta nói với nhau những câu chuyện hay ho về lịch sử, văn hóa, nghệ
thuật trong những buổi ăn tối, trong những lúc xã giao, thiệt muốn ôm cái cục dốt
của mình mà chui xuống đất. Rồi ếch bất đầu đọc sách, đọc đủ các đề tài, từ âm
nhạc đến hội họa, từ triết học đến văn học, từ lịch sử phô mai đến lịch sử văn
minh cổ đại … Thế là vỡ ra! Tự nhiên thấy cái thế giới này sao mà nó hay đến thế,
lạ kỳ đến thế, rồi đam mê được đi, được học khắp nơi trên thế giới từ đó cứ lớn
dần.
Thế là ếch tôi đi Ý học. Thấy học viện phim New York (New York Film
Academy) mở khóa ngắn hạn một tháng ở Florence, vậy là quảy gánh bang đồng đi học.
Ai nghe cũng “hả”? Sao học cái gì không liên quan gì đến cái gì hết vậy? À, có
những lúc trong cuộc sống, khi năng lượng ta cạn kiệt, khi ý tưởng nó cứ khô
khô cháy cháy, ấy là lúc ta cần làm mới lại chính mình. Và nghệ thuật chính là
nguồn tái tạo năng lượng thần kỳ nhất.
Bảo tàng nghệ thuật Uffizi, Florence - cảm xúc như bị co, kéo, dồn, nén,
rồi ném lơ lửng ra ngoài vũ trụ. Ánh mắt, nụ cười, tiếng kêu than, gương mặt rạn
vỡ khổ đau của mỗi nhân vật trong từng kiệt tác cứ kéo tôi đi.
Nhà thờ The Duomo Di Firenze, Florence - mảnh trăng non trên mái vòm kiến
trúc Gô-tích hùng vĩ và tôi tan ra, tan ra …
Đấu trường La Mã - The Colosseum, Rome - năng lượng của 50000 người cuồn
cuộn đổ về. Chợt thấy mình bé nhỏ …
Cinque Terre - năm ngôi làng có màu sắc mặt trời và lòng tôi dậy nắng …
Vantican, Rome - thoáng nghe âm thanh thánh thiện của sự im lặng rồi thả
cho mình trôi đi …
Co ro một góc Venice - nụ cười Mona Lisa …
Dù là Florence, Rome hay Venice, Ý đã trải trái tim nghệ thuật để đón
tôi, rồi trả tôi về lại với chính mình.
Bài tham khảo:
- Quảy Gánh Băng Đồng Ra Thế Giới (To the World) - Ý - Nuôi Dưỡng Đam Mê
- Quảy Gánh Băng Đồng Ra Thế Giới (To the World) - Bảo Tàng Sống
(Vui lòng xem Synthetic Bilingual Blog bình luận bên dưới)
Translated by Synthetic Bilingual Blog
Energy of 50000 people
A frog me who have a lovesickness with Italy so deep. It motivated me, motivated
me. On a cold Autumnal day, I took a month off for my passion. All of us should
have passion because it is
energy/power. If
without energy (invisible leverage), we should have nothing because energy that
will make us visionary and realize endless possibility of our own. Start with
passion, you will do more cool things than you think.
A frog me have lovesickness with Italy when starting reading books with
all kinds of topics such as music and painting, philosophy and literature,
cheese history and ancient civilization history, … And then I saw how this
world was interesting/wonderful and wanted to find out all over the world so
far. I did not know anything about art when I was in Vietnam. No one told me.
My life was as usual with the stories like hot girl “Mixed Rice Paper” and
playing guitar a little bit - my artistic legacy; then, when going out to the
world, at dinners or social occasions, I wanted to vanish under ground because
of my ignorance in history, culture and art.
So, I went to Florence, Italy for study - one-month short course at New
York Film Academy, and any one “huh, why study something has nothing to do with
anything” when knowing that. Well, sometimes, we need to renew ourselves if energy/idea
depleted, and the art that will magically help us.
Uffizi Art Museum - Florence with emotions squeezed, pulled, compressed,
then thrown into space and each character each masterpiece with eyes, smile,
moan, suffered face drew me.
My heart melted with The Duomo Di Firenze, Florence - a new moon on the
majestic Gothic dome …
The colosseum, Rome - feeling small before energy of 50000 people poured
in …
Cinque Terre - five villages with solar colour made my heart sunny …
Vantican, Rome - brieftly hear the holy sound of silence, then let
myself drift …
A corner of Venice with Mona Lisa smile …
Whether it was Florence, Rome or Venice, Italy that welcomed me with artistic heart and let me myself.
Related to:
- Quảy Gánh Băng Đồng Ra Thế Giới (To the World) - Ý - Nuôi Dưỡng Đam Mê
- Quảy Gánh Băng Đồng Ra Thế Giới (To the World) - Bảo Tàng Sống
Dịch bởi Synthetic Bilingual Blog
Nhận xét/Comment:
Ai lãng mạn cứ đến Ý và ai không lãng mạn cũng cứ đến Ý để xem độ lãng mạn
của mình lì đến cỡ nào hahaha
Close your eyes to listen to the holy sound of silence and open your eyes to see a new moon on the majestic Gothic dome and then let you yourself …
Tham khảo/Reference: https://syntheticbilingual.blogspot.com/
Comments
Post a Comment